Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

Hai bệnh nhân

Doãn Lê lược dịch

Hai người đàn ông bị bệnh nặng nằm chung phòng ở bệnh viện. Một người được phép ngồi lên ở trên giường một tiếng đồng hồ mỗi chiều để giúp giảm bớt nước ở phổi. Giường của ông ấy sát chiếc cửa sổ duy nhất của phòng.

Người đàn ông kia phải luôn nằm ngửa. Họ nói chuyện với nhau liên tục hàng giờ liền về vợ, gia đình, nhà cửa, nghề nghiệp, tham gia các dịch vụ quân sự khi họ có kì nghỉ.

Mỗi chiều khi người ở trên giường bên cửa sổ có thể ngồi dậy, ông ta đã dùng nhiều thời gian để mô tả cho người bạn cùng phòng những gì ông ta có thể thấy được bên ngoài cửa sổ.

Người nằm bên giường kia bắt đầu sống với các khoảng thời gian dài một tiếng đồng hồ khi thế giới của ông ta được mở rộng và sống động hẳn lên bởi những hoạt động và màu sắc của thế giới bên ngoài.

Cửa sổ trông ra một công viên với một hồ nước thật dễ thương. Những đàn vịt và thiên nga đùa trên mặt nước trong lúc trẻ con lái các mô hình thuyền. Những cặp tình nhân tay trong tay thả bộ giữa ngàn hoa đầy màu sắc và hình ảnh đô thi đẹp đẽ in lên nền trời có thể thấy được ở phía xa .

Khi người đàn ông bên cửa sổ mô tả những chi tiết tuyệt vời này, người nằm giường bên kia nhắm mắt lại và tưởng tưởng cái cảnh đẹp như tranh này.

Một buổi chiều người bên cửa sổ miêu tả một cuộc diễu hành đang đi ngang qua. Mặc dù người kia không nghe được ban nhạc nhưng ông ta vẫn có thể thấy được nó trong trí óc mình khi người bên cửa sổ đã vẽ nó thành bức tranh bằng những lời miêu tả.

Ngày, tuần, tháng nối tiếp trôi qua.

Một buổi sáng cô y tá mang nước tắm đến cho họ thì chỉ thấy một thân thể bất động của người nằm bên cửa sổ. Ông ta đã chết một cách bình an trong giấc ngủ của mình. Cô buồn rầu gọi hộ lý đến đưa thi thể ấy đi.

Ngay khi thấy thích hợp, người đàn ông kia xin có thể chuyển đến bên cạnh cửa sổ được không. Cô y tá vui vẻ chuyển đổi, và sau khi chắc chắn ông ta đã được thoải mái, cô để ông ta nằm lại một mình.

Một cách chậm chạp và đau đớn, ông ta giữ người gượng lên trên cùi chõ để có được cái nhìn đầu tiên về thế giới bên ngoài. Ông ta dùng hết sức mình chầm chậm xoay người nhìn ra cửa sổ cạnh giường.

Cửa sổ chỉ trông ra một bức tường trơn!

Ông ta hỏi người y tá điều gì đã buộc người bạn cùng phòng quá cố của ông đã miêu tả những điều tuyệt vời như vậy ở bên ngoài cửa sổ.

Cô y tá trả lời rằng ông ấy bị mù, ngay cả bức tường cũng không thể thấy được. Cô nói, “Có lẽ ông ấy chỉ muốn giúp bác can đảm lên thôi!”

LỜI KẾT

Có những hạnh phúc to lớn khi làm kẻ khác hạnh phúc cho dù chúng ta ở hoàn cảnh nào. Nỗi buồn chia ra, nỗi buồn còn một nửa, nhưng hạnh phúc khi chia ra, hạnh phúc lớn gấp đôi.

http://profile.ak.fbcdn.net/hprofile-ak-snc4/50233_104638259566922_408828_n.jpg

Nếu bạn muốn cảm thấy mình giàu, chỉ cần đếm những gì bạn đang có mà tiền bạc không thể mua được. “Hôm nay là một món quà, đó là lí do tại sao nó được gọi là “the Present”(Present vừa có nghĩa là Hiện Tại, vừa có nghĩa là Món Quà)


Doãn Lê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét