Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

NAM LAN: BẾN BỜ ẢO VỌNG

NAM LAN: BẾN BỜ ẢO VỌNG

Không tìm thấy thỏa mãn trong cuộc sống gia đình, khao khát đi m một bến bờ hạnh phúc, để ri cuối cùng đối diện với thực tế trần trụi ca đời tng khiến trái tim thêm tan nát, đó là bi kch ca biết bao phụ nữ xưa nay, trong văn học và gia đời tng.

Nàng Anna Karenina, nhân vật n trong tiểu thuyết ng tên của văn hào Nga Leo Tolstoy, thấy cuộc sống gia đình quá ngột ngạt, quyết tâm vứt vỏ tất cả : chồng con, tài sản, danh dự để lao vòng tay của anh chàng kỵ binh điển trai Vronsky; những ng sẽ m thấy phương tri bao la của mộng ng, cuối cùng phải kết thúc đời mình i cỗ máy xe hỏa. Nàng Emma, nhân vật chính trong tiểu thuyết Madame Bovary (bà Bovary) của nhà văn Pháp Flaubert, khi sống với chồng bác Bovary, chỉ thấy sự nghèo nàn đơn điệu của cuộc sống tnh lẻ bên cạnh ông chồng cổ hủ. Do đọc những tiểu thuyết lãng mạn rẻ tiền, tâm hồn nàng c mãi mơ hồ cảm thấy một khát vọng huyền muốn ơn đến một thiên đưng mng ng. Từ đó, nàng chi bỏ gia đình để chạy theo tiếng gọi của tình yêu, với hai tên đào m Rodolphe Léon. Những món tiền nợ, do những chuỗi ngày sống mãi mê trong ảo ng hạnh phúc, ngày càng chồng chất, cuối cùng trong cơn tuyệt vọng khốn quẫn, nàng kết liễu đời mình bng thuốc độc với cái chết cực k đau đớn.

thể Kim Dung đã dựa vào hai nhân vật trên đ xây dựng nên nhân vật Nam Lan trong Phi hồ ngoại truyện. Nam Lan ái nữ của vị quan Nam Nhân Thông. Cha nàng, để rộng đưng thăng quan tiến chức, trên đưng đến kinh đô mang theo thanh Lãnh nguyệt bảo đao, mà giới giang hồ đang thèm khát, làm quà tng cho quan trên. Tài năng hèn kém mà cưu mang bảo vật, y chính là điềm báo của họa sát thân. Bọn cưp đã chặn đưng giết chết ngưi cha và toan làm nhc ngưi con gái. Chính lúc đó, Miêu Nhân Phưng xuất hin giải cứu đưc Nam Lan. Không biết tự bao giờ, phương Đông, những ngưi con gái thân, khi đưc giải thóat khỏi cảnh nguy khốn, luôn nghĩ đến chuyến nghĩa cùng ân nhân như để biểu hiện tm lòng mun đền ơn đáp nghĩa. Kiều Nguyệt Nga, khi đưc Lục Vân Tiên cứu thoát khỏi tay bọn p Phong Lai, đã nghĩ ngay Lục Vân Tiên sẽ ngưi mà nàng sẽ trao thân gởi phận. Đó cũng trưng hợp của Nam Lan. Cha mất, một thân một mình t tri giữa nơi đất khách quê ngưi, thêm vào đó nàng phải hút nọc độc trên ngưi Miêu Nhân Phưng, tất cả điều đó m ra trưc mặt nàng con đường duy nhất tự nguyện làm ngưi nâng khăn sửa túi cho Miêu Nhân Phưng. Cũng chính t đó bi kch khởi đầu.

Miêu Nhân Phưng ngoại hiệu Đ biến thiên hạ đch thủ Kim diên Phật (vị Phật mặt vàng đánh khắp thiên hạ mà không đch thủ). Miêu Nhân Phưng cùng thương yêu vợ con nhưng bản tính lâm l ít nói, suốt ngày chỉ đam mê nghiên cứu công. Nếu Tiêu Phong vì đam mê công u mà tai họa giáng xuống đời, thì Miêu Nhân Phưng đam mê công mà gia đình tan nát. Giá như Nam Lan một ngưi trong chốn giang h thì nàng sẽ cùng kiêu hãnh đưc làm vợ Miêu Nhân Phưng, một cao thủ tuyt đnh đương thi. Buồn thay, nàng chỉ một thiên kim tiểu thư t chỉ quen sống trong phong gm rủ là. Cả đời nàng chưa dám giết con sâu cái kiến, cho nên cõi giang h đy những tranh chấp đẫm máu đối với nàng một thế giới hãi hùng. Nàng chỉ muốn sng một đời êm m bên anh đọc sách, bên nàng quay ”, trong đó vợ chồng sẽ cùng nhau ng họa thật ý hợp tâm đầu. Hai con ngưi nhân sinh quan tính cht hoàn toàn khác biệt mà đnh mệnh buộc họ phải sống mãi với nhau thì quả thm kch. Trong những nỗi khổ trong đời đưc Phật giáo lit Tăng oán hội khổ (nỗi khổ do không ưa thích nhau, oán hận nhau mà vẫn phải chung sống gn gũi nhau). Đó cũng nỗi khổ thưng tình của biết bao nhiêu con ngưi giữa nhân gian. Những rạn nứt trong lòng nàng ngày thêm trầm trọng, cho dẫu khi đứa con gái xinh xắn Miêu Nhưc Lan đã ra đi. Nàng cứ âm thm khao khát một sự cảm thông du dàng. Dưi mắt nàng, v ân nhân anh hùng ngày xưa ch còn một phu thô lỗ, chỉ biết mê muội với công không h quan tâm đến những khao khát thầm kín tế nhị trong tâm hồn phụ nữ. Nếu Thưng Đế ban cho ta một trái tim nhạy cảm để ta tìm thấy hạnh phúc ngọt ngào trong những rung động tinh tế nhất, thì trái tim đó cũng thưng cơn lốc tình cuốn ta vào những khổ lụy đam . Đúng lúc đó thì Điền Quy Nông đến thăm Miêu Nhân Phưng.

Trong tiểu thuyết Kim Dung vẫn thưng nhiều chi tiết trớ trêu rất buồn i. Trong Hiệp khách hành, Thạch Trung Ngọc Thạch Trung Kiên đều con ruột của Thch Thanh và Mẫn Nhu. Trung Kiên b Mai Phương bắt cóc đem về đày đọa thành đứa tr lang thang đầu đưng chợ nhưng li trở thành một ngưi đôn hậu, hào hiệp. Trung Ngọc đưc sự giáo hun đầy đủ của môn thì trở thành mt kẻ lưu manh giảo quyệt. Miêu Nhân Phưng thì thô lỗ cc mch như anh nông dân, chẳng chút “phưng” cả; còn Điền Quy Nông thì phong tư tuấn nhã như loài lân phưng, hoàn toàn khác hẵn với chữ “nông”. Như một kẻ lữ hành độc giữa sa mạc gặp đưc ốc đảo, Nam Lan tìm thấy nơi phong cách ngọt ngào quyến của Điền Quy Nông cả một giấc mộng thiên đưng. Nàng thầm trách con tạo sao tr trêu không để cho ngưi cu mình Đin Quy Nông, mà lại Miêu Nhân Phưng. Đến một buổi chiều kia, khi Điền Quy Nông cài lên tóc nàng một cành thoa lóng lánh nàng quyết đnh dứt bỏ tất cả đ trốn theo Điền Quy Nông. Nàng bỏ cả đứa con gái Miêu Nhưc Lan, chỉ con của Miêu Nhân Phưng chứ không phải là con ca Điền Quy Nông!

Khi Miêu Nhân Phưng dẫn con gái đi tìm gặp nàng cùng Điền Quy Nông tại Thương gia bảo, thì nàng vẫn ngoảnh mặt đi khi Miêu Nhưc Lan đòi m bế. Ngạn ngữ Ấn Đ nói : “Thưng đế không thể hóa thân khp mọi nơi, nên Ngài phi phải tạo ra những ngưi Mẹ để thay thế cho Ngài”. Chi tiết kinh ngưi này đủ để Thưng đế phải hổ thẹn khi đã tạo ra trái tim ca những ngưi phụ nữ cuồng si! Chỉ chú H Phỉ lên tiếng thóa mạ, l chú cảm thông đưc nỗi đau khổ ngần của đứa gái kia khi b ngưi m m ngơ. Những người m nào chỉ vì hạnh phúc bản thân mà quay ng với con ruột của mình, như Anna Karenina Nam Lan, đều là những ngưi mang tang tóc đến tâm hồn trẻ thơ.

Cách gii duy nhất để chúng ta cảm thông là, cũng như Karenina, Nam Lan đã thực sự tìm ra hạnh phúc. như thế, mọi s chỉ mới bắt đầu với tất cả vẻ nguyên vẹn tinh khôi. Với nàng, một pơng trời lồng lộng đang m ra trong ánh dương rực sáng. Thế nhưng với những tâm hồn quá ư lãng mạn thì hôn nhân, cùng những ràng buộc thực tế của đời tng, vẫn luôn luôn đặt dấu chấm hết cho bài thơ hạnh phúc. Sống bên cnh Điền Quy Nông, cuộc sống đơn điệu của gia đình bắt đầu nhum màu tẻ nhạt, khi sự háo hức bồng bột ban đầu đã lắng xuống. Tệ hại hơn, do lo sợ Miêu Nhân Phưng một ngày nào đó sẽ m đến trả thù, Điền Quy Nông phải không chăm sóc đến nàng để rèn luyện công. Vậy dưi mắt nàng, Điền Quy Nông lại tr thành mt Miêu Nhân Phưng. vãng li bt đầu! Phương tri ng ngập tràn hoa nắng, mà nàng đã vứt bỏ tất cả để m tới, ra vẫn mang những sc màum đm. sơn yên tỏa Triết giang triu, vị đáo bình sinh hận bất tiêu, đáo đắc hoàn lai biệt sự, sơn yên tỏa Triết giang triều (Tô Đông Pha) (non sông Triết khói mơ màng, chưa đến bình sinh hận chửa tan, tìm đến lại về đâu thấy khác, non Lô sông Triết khói mơ màng)63.

Kim Dung không để Nam Lan đi vào kết cục bi thương ca Karenina hay Emma, nhưng chi tiết nàng giúp H Ph m đưc thanh Lãnh nguyệt bảo đao để đánh bại Điền Quy Nông cho thấy sự thất vọng cùng cực trong lòng nàng. Hạnh phúc trần gian ch th cái mà chúng ta tìm ra trong bun thương khắc khoải, trong chấp nhận hy sinh chứ không phải trong ưc mơ mộng ng. Nào Triết giang rào, nào non ơng khói cũng chỉ cảnh đời thưng qua cái nhìn huyễn hoặc của tình yêu. lẽ mọi bến bờ khát vọng đối với nàng đều trở thành ảo vọng. Hạnh phúc nhiều khi trong tầm tay với, ta tình nên hạnh phúc bỗng xa xôi. Với Nam Lan, có lẽ hạnh phúc ch sợi khói bay ảo cuối chân trời viễn mộng mà suốt đời nàng không sao đến đưc. Và suốt đời, nàng sẽ cứ mãi đi tìm.

Tìm xa vắng bên kia bờ đổ vỡ

Dòng sông đâu em có biết ngọn nguồn

(Bùi Giáng)

Rồi những Nam Lan sẽ m đưc trong xa vắng bên kia bờ đổ vỡ? Nhạc Thành An một câu hát đủ khiến cho nữ nhi phi rơi l mà nam nhi phi động tâm : Đi con gái ng cần vãng, em tôi ch còn tương lai”. Còn biết bao nhiêu ngưi con gái, như Nam Lan, không thỏa mãn với vãng hiện tại, mà cứ mãi khát khao hạnh phúc nơi những phương trời ảo vọng, và cứ mãi đi tìm cuộc đời ở bờ bến tương lai?

ĐCH VÂN: KẺ L HÀNH ĐC

Chu đựng s khổ đau, trong tâm hn lẫn thân xác, điều chúng ta không thể nào tránh khỏi giữa cõi đời. Nhưng nếu thân tâm đều mang bệnh đưc sống trong sự thương yêu và thông cảm của ngưi thân thì con ngưi vẫn tìm thấy đưc niềm an i. Điều đó s giúp họ chu đựng để chiến đấu chiến thắng. Điều kinh khng nhất thân xác b tàn phế, li phải chu đựng nhiều nỗi oan ức không thể biện bạch, bị vu hãm vào chốn lao tù, ngưi thân nghi ngờ, hội khinh b, không bạn bè, không người thân thích, không nhà không cửa, t trọi mt mình; đó là cảnh ngộ thê thảm của Địch Vân trong Liên thành quyết.

Kim Dung quả đã mt c đi táo bạo khi xây dựng nhân vật Đch Vân. Đó một anh nông dân khù khờ chân chất, cục mch thô lỗ phải chu bao thảm cảnh trần gian, hoàn toàn không có một chút ưu điểm để ngưi đọc thể trông đợi từ ngưi hùng trong tiểu thuyết hiệp, cho dẫu bản cht quỷ quyệt lưu manh của một Vi Tiểu Bo! Đó thực s hình nh thuần túy của một “Hai Lúa võ lâm”.

Đch Vân m côi từ bé, đưc phụ Thích Trưng Phát nuôi ng. Anh chàng nông dân khù khờ này sống hồn nhiên bên cạnh muội xinh đẹp Thích Phương. Cuộc sống sẽ êm ả trôi bên bờ tre đồng lúa, nếu như không chuyn một ngày kia Đch Vân phải theo phụ muội đến thăm Vn Chấn n, một đại gia chốn kinh sư. Từ đó thm họa liên tục đổ xuống đời anh ta.

Chốn phồn hoa đô hội vẫn luôn tiềm ẩn vàn hiểm họa đối với biết bao con ngưi chân chất một lần c ra khỏi lũy tre xanh. Nếu như thôn nữ của Nguyễn Bính : Hôm qua em đi tnh về, ơng đồng gió nội bay đi ít nhiều”, thì Thích Phương lại khác, vẫn hồn nhiên chân chất, nhưng lại là nguyên nhân gây thảm họa cho v sư huynh.

Làm một anh nông dân cục mch xu lại dẫn một tiểu muội xinh đẹp thu thanh mai trúc mã vào chôn kinh đô, thì khác một đứa cm vàng ròng đi vào giữa chợ. Không bị đánh cắp ắt sẽ bị trấn lột. Cũng không thể trách đưc cuộc đời. Cái cnh thôn nữ xinh như đóa hoa đồng nội cứ xoắn xít bên anh “Hai Lúa” đã gây chưng mắt cho nhóm đệ tử ca Vạn Chấn Sơn. Khi thấy một gái xinh đẹp sánh đôi với một anh chàng cục mch, trong thâm tâm mọi ngưi lại thấy uổng phí (!). Đó một suy nghĩ rất đi quái d, nhưng lại đưc xem bình tng con ngưi. Sao lại uổng”, nếu như họ thực sự m ra một nửa của nhau? Làm như chỉ có những kẻ lắm tiền nhiều của thế lực mới xứng đáng với các gái đẹp kia. Đó cũng là suy nghĩ của gia đình Vạn Chấn Sơn. Sau khi ám toán Thích Trưng Phát, bọn chúng bày ra mt màn kch vu cáo cho Địch Vân tội hiếp dâm ăn cắp. Chú cừu non sụp bẫy một cách dễ dàng, bởi lẽ tâm hồn chất phác của anh ta không bao giờ hình dung nỗi trên đời lại ni m cách hãm hại nhau!

Đch Vân bị chặt đứt một bàn tay đ cảnh o bị tống vào nhà lao; chưa hết bàng hoàng thì anh ta lại thường xuyên bị một bạn tên Đinh Điển cớ đánh đập tàn nhẫn. Đúng là bỗng dưng gánh chu thm cảnh bởi hồng nhan. Không hiểu tự bao giờ, trên trái đất này, từ đông sang tây, nhân loại bỗng dưng đồng loạt thi nhau lên án phụ nữ, xem như đó là nguồn gốc của mi tai ương. Hy Lạp, câu chuyện về cái hộp Pandora64. Trong Kinh Thánh chuyện E-va. Ở Trung Quốc quan nim hồng nhan họa thủy (đàn đem lại tai họa như c làm chìm đắm con ngưi)! “đức” để ngưi đp, nhưng không “tài” để giữ người đẹp đến ni phi mang họa vào thân, lại đổ ti cho hồng nhan họa thy”; ngưi phương Đông quả quá kht khe đi vi khách má hồng. Nguyễn Du câu thơ vnh Dương Quí Phi chan chứa sự cảm thông : Tự th cử triều không lập trưng, uổng giao thiên cổ tội khuynh thành (do cả triều đình đều đứng phỗng, ngàn năm nhan sắc chịu oan khiên). Đó sự cảm thông của một m hồn lớn đối với một dung nhan khuynh quốc.

Dù sống trong cảnh đọa đày, Đch Vân vẫn tin rng vị muội mình sẽ hiểu và cảm thông. Niềm hy vng của cái hộp Pandore ảo đi nữa thì vẫn tác dụng giúp con ngưi chịu đựng trong cảnh khổ đau. Cho đến khi nhận đưc bánh i của Thích Phương với con trai Vn Chấn Sơn thì Đch Vân mới thực sự tuyệt vọng. Dưng như Shakespeare nói : Kẻ đau khổ nhất kẻ hạnh phúc nhất, bởi vì trên đời này không còn th làm cho y đau khổ nữa”. Nhưng đó chỉ thể cách nhìn của những bc đạt ngộ hiểu thấu chân ng của trần gian; còn đối với hầu hết những ai mang bản chất yếu đuối của con ngưi, khi cuc sống cơn bệnh nan y vô phương cứu chữa thì cái chết vẫn vị ơng y đem lại liu thuốc giải thoát tt nht! Đch Vân cũng vậy, trong cơn khốn quẫn, anh ta đã tự tử; nhưng Đinh Điển lại cứu thoát nhận ra được bản chất chân tht của Đch Vân. Cũng chính nhờ Đinh Điển mà Đch Vân hiểu ra âm mưu cha con Vạn Chấn Sơn mặt trái nham him của Thích Trưng Phát, vị phụ mà anh ta hằng tôn kính. Cuộc sống với “lm nỗi lạ lùng khắt khe” bắt đầu mra tc mắt anh ta những hang hố đen ngòm, khác biết bao với cảnh đời êm đềm bình dị với làng quê, đồng lúa ngày xưa.

Đinh Điển b ám toán chết sau khi cùng Đch Vân t ngục. Cái chết ca ngưi thân cuối cùng trên cõi đi, mà anh ta coi như kim chỉ nam đời mình, đã khiến cho Đch Vân thực sự mt tất cả, hoàn toàn không còn một điểm tựa nào, sans everything (Shakespeare As You Like It, Act II, Scence VII, 165). Ôm xác Đinh Điển đi trốn, Đch Vân lại rơi vào tay tên ác tăng Bảo ng của Huyết Đao môn -một tông phái Tây Tạng bị giang hồ nguyền rủa những hành vi tàn ác đi bi. Bảo ng chết, anh mặc áo choàng của Bảo ng để che thân thì b nhận lầm là tên tiểu dâm tăng”. Lúc sắp bị đánh chết thì chưng môn phái Huyết Đao Huyết Đao lão tổ, tưng anh ta môn đồ của bản phái, cứu thoát bắt cóc luôn nàng Thủy Sinh xinh đẹp của nhóm Linh Kiếm song hiệp đem đi. Đi theo Huyết Đao lão tổ thì mặc nhiên xác nhận mình là môn đồ của Huyết Đao môn, còn ở lại thì bị giết chết. Bản năng sinh tồn vẫn thắng, nên Đch Vân đành đi theo Huyết Đao lão tổ. Thế tự nhiên Đch Vân trở thành một tên tiểu dâm tăng mà không có cách gì biện bạch đưc. Đôi khi chúng ta ng gặp những hoàn cảnh ngộ nhận trớ trêu như thế trong đời. Mở miệng giãi bày thì không đưc, mà để trong lòng lại ray rức khổ đau. Nên đôi khi cứ đành phó mặc cho dòng đời, để thời gian đem lại lời gii đáp. Nhưng gm ra thì đối với Đch Vân sự ngộ nhận của những ngưi lạ kia nào nghĩa lý so với sự ngộ nhận của Thích Phương? Ngưi lạ ngộ nhận ta, ta ch tức ti bực mình; còn ngưi thân ngộ nhận mới thực sự là nỗi khổ.

Khi cùng Huyết Đao lão tổ Thy Sinh bị bao vây trong núi tuyết, Đch Vân lại càng thêm mất niềm tin vào cuộc sống khi chứng kiến sự đê hèn của Hoa Thiết Can. Mt k mang thân phận danh trên chốn giang hồ, đứng hàng thứ hai trong nhóm Lạc Hoa Lưu Thủy đưc nhiều ngưi ngưỡng mộ, vậy mà khi đối diện vi cái chết lại bộc l hết bản chất thô bỉ của một nhân vật đầy danh vng. Kim Dung vẫn thường những khám phá bất ngờ khi m ra, trong những ngóc ngách u ti của chiều sâu tâm nhân vật, những điều mà ta chỉ tng gặp khi đọc Dostoievski hoặc Shakespeare.

Càng ngày, Thủy Sinh lại phát hiện tên tiểu m tăng cục mch kia một ngưi thuần hậu, còn Hoa Thiết Can –ngưi anh kết nghĩa của cha nàng - chỉ mt kẻ bỉ i táng tận ơng m. Khi tuyết tan, Hoa Thiết Can đã nhanh chóng dẫn quần hùng vào hang đá để tìm giết hai kẻ “gian phu dâm phụ kia, hòng che dấu những việc làm ti bỉ của mình. Y đã đánh mt đòn tâm lý sâu sc ba đt những điều n bẩn để vu cáo Thủy Sinh trưc khi nàng kp m miệng. Khi ngưi ta đã đnh kiến về một người ri thì tiếng nói của ni ấy sẽ không còn giá tr nữa. Đây cũng một chiến thut mà các luật trong tác phẩm của Dostoievski hay dùng để khóa miệngcác nhân chứng trưc tòa. Ai còn thèm nghe anh nữa khi mà nhân cách anh đã “có vn đề”?

Tên lưu manh Hoa Thiết Can trở thành ngưi hùng. Thủy Sinh lại bị mọi ngưi khinh b, ngưi yêu ngờ vực. Thị phi trong cuộc sống lắm khi bị đo lộn, trắng đen bị đánh tráo mà con ngưi, do ngu dốt hoặc bị bưng bít, vẫn cứ tình chấp nhận. Khi quay về quê nhà, Đch Vân lại dp hiểu thêm bao sự thật phũ phàng nữa về sư phụ các vị bá. C ba đều những tên hc trò tham lam bất nghĩa, hám lợi đã âm mưu giết thầy để đoạt Liên thành quyết. Anh muốn giết Vạn Khuê đ trả thù nhưng lại không nỡ. Thích Phương lại bị Vạn Khuê giết chết, bỏ lại bé Không Tâm Thái. Đch Vân càng kinh hoàng hơn khi chứng kiến cảnh t khách giang hồ đến tri thức, từ bọn phú hào đến quan lại đều điên cung cấu xé, chém giết nhau để tranh giành pho tưng Phật bằng vàng. Thích Trưng Phát ám toán Đch Vân nhưng không thành y không tin rằng trên đi lại ngưi không cuồng điên châu báu; đ rồi y cũng chết theo những ngưi khác chất độc tro phong ng Phật. Vàng Máu. cái thế gian điên đảo này thì hai từ đó sẽ mãi mãi đi chung.

Sống trong một hi mà tri thức thì thô b, kẻ tiền của thì lưu manh, quan lại thì tham lam, thầy tu thì dâm đãng, sư phụ thì lọc lừa thủ đoạn, anh chàng “Hai Lúa” Đch Vân chỉ mt kẻ lữ hành độc. Anh không thể hiểu nỗi hòa nhập ni vào cái thế gii đó, cũng như anh chàng Charlot đôn hậu cứ mãi mãi đứng bên lề của hội công nghiệp tất bật chỉ biết tôn vinh vật chất. Tâm hồn chất phác của Đch Vân sẽ mãi mãi ng ngàng trưc những tấn tuồng nhơ bẩn ca cuộc đời. Ni nông dân phương Ðông vẫn luôn mang tâm hồn đôn hậu chất phác mà sống gia cõi tự nhiên. Ðiều đáng buồn i là nền đạo - mà chúng ta thưng dùng ngôn ng bác học để nghiên cứu, trnh trọng tranh biện nhau hòng khoe khoang kiến thức - lại chỉ được gìn giữ bởi những ngưi dân quê hiền lành ít hc. Nếu không những ngưi mà chúng ta gọi nhà quê, “Hai a đó, thì nn đạo con ngưi sẽ nguy b đổ vỡ bởi thói ma mãnh trong cuộc sống “văn minh”.

Tất cả đều đổ vỡ tan hoang trong hồn anh Hai Lúa Đch Vân. Sau khi hợp táng nắm tro của Đinh Điển vào nấm m Lăng Sương Hoa để hoàn thành tâm nguyện của một cặp Romeo và Juliette phương Đông, Đch Vân quyết đnh dn Không Tâm Thái quay về hang núi đ làm lại cuộc đời mới, như anh nông dân Giăng Van-giăng dẫn Cô-dét đi trốn, trong Những ngưi khốn khổ của Hugo. Trái tim thuần ơng của anh không tìm ra chỗ trú giữa một hội đê tiện bẩn thu. Giữa những cảnh lọc lừa thủ đoạn đưc che đậy i lớp áo phù hoa, sự ngây ngô chân chất của Đch Vân nổi bật lên như sự ơng phản gay gắt trong một bức tranh biếm họa. Điều bất ng nhất cảm động nhất khi quay v chỗ cũ, Đch Vân đưc bỗng gặp li Thy Sinh đang đứng chờ ngoài cửa động, i mà nói : Ngã đẳng liễu nễ giá ma cửu! Ngã tri đạo nễ chung vu hi hồi lai đích ! (Muội ch đi ca đây đã lâu rồi! Muội biết thế nào đại ca cũng trở lại mà“. Ắt hẳn khi cùng đoàn ngưi quay về, Thủy Sinh cũng đã phải đối đầu với bao sự ngộ nhận, ắt hẵn sự thô bỉ của những ngưi mà nàng tôn kính đã đẩy nàng vào sự độc. l trong tâm trạng đó Thủy Sinh mới thông cm thêm sự độc của Đch Vân. nàng hiểu rằng những con ngưi biết tự trọng như nàng hoặc những ngưi đôn hậu như Đch Vân sẽ không bao giờ thể m thấy hạnh phúc trong một hội tồn tại trên lọc lừa man trá. Những lời nói đơn giản mà thắm thiết của Thủy Sinh đã kết thúc tác phẩm, nhưng nó lại m ra một chân tri bao la cho kẻ lữ hành cô độc.

TRƯƠNG K GIẤC THNG NHẤT CỦA KIM DUNG

Cõi giang hồ trong tác phẩm Kim Dung th đưc xem như một thế giới thu nhỏ, mà sự tồn tại, vận động diễn biến của nó, một bình diện nào đó, đều được phóng chiếu từ những quy luật lịch sử. Tranh xưng hùng, mưu toan thống nht giang hồ, khát vọng làm lâm chí tôn. Danh vọng quyn lực cứ mãi cuốn các cao th lâm vào cơn lốc cuồng bo của lch sử. Thnh thoảng có một môn phái lạ nổi lên hoặc một nhân vật tuấn kiệt đột nhiên quật khởi, làm xáo động giang hồ đem lại cho lâm những trận cuồng phong mới. Từ bối cảnh đó cũng nảy sinh ra ưc mơ một giang hồ hết cảnh can qua. Hoc bằng bạo lực và thủ đoạn. Hoặc bằng chân tâm và bản lĩnh.

Ni Trung Quốc thưng nhìn lịch sử như những biến cố chuyển động hình sin, cứ tuần hoàn theo chu k: đnh loạn, ly hợp, tụ tán, thnh suy. Điều này thưng đưc nhìn rất rõ trong các loại tiểu thuyết chương hồi. Tam Quốc Chí m đầu bằng đoạn: Thoại thuyết thiên hạ đại thế, phân cửu tắc hợp, hợp cửu tắc phân. Chu mạt thất quốc phân tranh, tnh nhập vu Tần. Cập Tần diệt chi hậu, Sở Hán phân tranh hu tnh nhập vu Hán. Hán triều tự Cao Tổ trảm nhi khởi nghĩa, nhất thống thiên hạ; hậu lai Quang trùng hưng truyền chí Hiến Đế, toại phân vi tam quốc.” (Nói về đại thế trong thiên hạ phân chia lâu tắc hợp lại, hợp lại lâu tác phân chia. Cuối đời Chu, bảy c tranh hùng, bị Tần thâu m. Sau khi Tần b diệt, Hán Sở phân tranh, thiên hạ li về với Hán. T khi Hán Cao Tổ chém rắn khởi nghĩa, nht thống thiên hạ, đến đời Quang lại trùng hưng nhà Hán, truyền đến Hiến Đế lại chia thành ba nưc)

Lch sử cứ thế mà diễn tiến. Thống nhất ly loạn. Chiến tranh hòa bình. Hai mặt đối lập đó cứ đan xen nhau mãi để thúc đẩy dòng chảy của lịch sử. Thống nhất thiên hạ cũng ước mơ của bao kẻ hùng tài đại lưc có tài kinh bang tái thế, tự cổ chí kim. Tần Thủy Hoàng bình đnh sáu c, m đầu công cuộc thống nhất Trung Quốc kể từ khi nhà Chu suy vong. Nhưng máu đã đổ quá nhiu. Biết bao nhiêu âm mưu thủ đoạn đã diễn ra, biết bao nhiêu xác ngưi đã ngã xuống, biết bao nhiêu chất xám đã tổn hao để dệt nên bức tranh thống nhất đm máu cuối thời Chiến Quốc. Lục ơng tất, tứ hải nhất (Sáu vua chấm dứt, bốn bin thống nhất A Phòng cung phú - Đ Mục). Thế nguy cơ của các quốc gia đi địch không còn. Tất cả mi binh khí đưc thu hết, đem nấu để đúc thành chuông, đnh. Thế nguy binh khí không còn. Những ng can qua sẽ vì thế mà chấm dứt vĩnh viễn, thiên hạ sẽ bình yên, nhà Tần sẽ cai tr đến thiên thu. Đâu hay chỉ vài m, sau khi Tần Thủy Hoàng băng hà, thiên hạ li đại loạn thuộc về nhà Hán. Những kẻ hùng tài muốn dùng ý chí để điu khiển sự vận động của lch sử vẫn không hiểu đưc rằng một trt tự kì lạ luôn đưc tái lập giữa sự hỗn loạn. Lch sử vẫn luôn trôi chảy theo con đưng đi của cứ âm thm tái lập những giá tr giữa những mưu toan hùng của con ngưi. Giấc mơ thống nht châu Âu của Napoléon đã tan theo bọt sóng ngoài đảo Saint Hélène. Viễn tưng đế chế ngàn năm của Tần Thủy Hoàng đã cháy thành tro trong ngn lửa đốt cung A Phòng trong cnh tan hoang ca cửa quan Hàm Cốc.

Ni ta mới thấy rằng lch sử vẫn luôn lớn hơn ý chí tham vọng của con ngưi. Để thiên hạ thc sự thái bình thì không th chỉ đơn thuần dựa vào bạo lc để trấn áp tất cả các lực lưng đối nghch, mà phải ngưi một mẫu ngưi ng dùng đức để cảm hóa thì mới thể cứ ung dung thỏng tay trị yên thiên hạ. Truyền thng Trung Quốc cho rằng chỉ bc “thánh nhân như Nghiêu Thuấn mới làm đưc điều đó. Nghiêu thì đi từ, Thuấn thì đại hiếu, tầm lòng t hiếu của họ đã cảm động đưc cả đất trời, nên dễ dàng cảm động đưc lòng ngưi. Trang Tử gọi đó là bậc “nội thánh ngoại vương” (trong có thể làm thánh, mà ngoài có thể làm vua).

Sự yên nh trong lch sử tng chỉ như sự cân bằng tạm thời của một quả trứng đưc đặt dựng đứng trên một mặt phẳng nghiêng. Phải mất nhiều công sức mới làm đưc điều đó, nhưng sự cân bằng đó lại quá mong manh. Chỉ một cơn gió nhẹ sẽ đổ nhào ngay, tiếp tục n lông lốc. Trong suốt dòng chảy ca lch sử Trung Quốc thời phong kiến, ngưi ta vẫn luôn mơ đến một Nghiêu Thuấn với viễn cảnh thiên hạ thống nhất. Đó phải mu ngưi nhân hậu khoan dung tổng hợp đưc mọi cái hay, cái giỏi của mọi người khác. Tài phải đủ để thiên hạ bội phục, đức phải thừa để thiên hạ nghiêng mình. Vua Thuấn m côi mẹ, cha là C Tẩu lấy vợ khác. Mẹ ghẻ cùng em đời sau Tưng rất hung ác, tìm mi cách để giết vua Thuấn. Mẹ ghẻ bắt vua Thuấn đi cày Lch Sơn, Tri bèn sai voi đến cày, chim đến nhặt cỏ. Mẹ ghẻ sai vua Thuấn đào giếng ri lấp giếng, rồng li đưa vua Thuấn thoát nạn. ng đốt nhà để giết anh, vua Thuấn vẫn thoát thân. B ngưc đãi tàn ác, nhưng vua Thuấn vẫn luôn khoan dung độ ng tha thứ cho họ. Cuối cùng tấm lòng đôn hậu đó đã ci hóa đưc cả hai m con. Vua Nghiêu nghe tiếng bèn nhưng ngôi cho vua Thuấn. Thiên hạ đưc hưng cảnh thái bình. Nơi nơi đều vang tiếng âu ca.

Kim Dung chắc hẳn đã kế thừa truyền thống đó để xây dng nhân vật Trương Kỵ, trong giấc mơ thống nhất giang hồ bằng ơng đạo. Cha ngũ hiệp Trương Thúy Sơn phái Võ Đang, m lại ma nữ Ân Tố Tố của Thiên Ưng giáo. Đứa con mang hai dòng máu chánh đó ra đời trong một bối cảnh nghiệt ngã, số phận đưa đẩy phải đảm nhận vai trò hóa giải hận txung đột truyền kiếp giữa Minh giáo với Lục đại môn phái. Sinh ra trên Băng hỏa đảo, Trương Vô Kỵ đưc cái tâm đôn hậu của một thánh nhân kiểu vua Thuấn, l nhờ bm thụ đưc linh khí ca trời đất. V đến Trung Thổ, chứng kiến cảnh cha m bị bc tử, nhn di ngôn ca m phải báo thù, trái tim tr t đó lần thoáng bùng lên ngọn lửa hờn m, nhưng rồi dễ dàng bị dập tắt trong biển lòng nhân hậu.

Trên Quang Minh đnh, Trương K lần đầu tiên hiển lộ thân thủ, dùng tuyệt thế thần công áp đảo cả hai phe chính cứu nguy cho phe Minh giáo trưc sự tấn công ca Lục đại môn phái, khiến mọi ngưi đều kinh hãi lẫn thán phc. Lúc đó đối diện với bao kẻ thù, quá đủ điều kiện để rừa hờn, nhưng chàng thiếu niên Trương K đã biết xóa bỏ mọi thù để xả thân hóa gii tt cả oán cừu giữa hai khi chính tà. Không ai bắt buộc, cũng không động riêng nào, mà chỉ đơn thuần tiếng gọi của ơng tri muốn xóa bỏ mọi hận t trong chốn giang hồ. Chàng thiếu niên tr tui đó tự nhiên đảm nhận sứ mệnh đem lại yên bình cho lâm. Phe chính giáo chấp nhận ra đi, với tâm trạng hân hoan cờ sáng ngời chính nghĩa. Phe Minh giáo tránh đưc thảm họa dit vong, xung đt nội bộ chấm dứt tất cả giáo chúng đều đồng tâm tôn Trương K lên ngôi vị giáo chủ đời thứ ba mươi bốn. Đó chính hình ảnh ban đầu của vua Thuấn võ lâm”.

Tại chùa Vạn An, Trương K cũng không ngại xả thân cứu tất cả cao th ca Lục đại môn phái thoát khỏi tháp lửa, trong đó không thiếu những kẻ đã đối x hiểm độc thô bỉ với mình. Dĩ đc báo oán. Trương Kỵ đã thực sự chinh phục đưc cả hai chính lẫn tà. Có lẽ không thể nhân vật lâm nào tưởng hơn để thiết kế công cuộc thống nhất lâm. Vừa khoan dung đôn hu, vừa thông thạo y thuật, công lại đch khi tổng hp đưc hai môn tuyệt học của hai phe chính : Cửu ơng thần công của phái Thiếu Lâm Càn khôn đại na di của Minh giáo mức cao nhất. Thân thế cũng quá đỗi đc bỉệt : mang hai dòng máu chính tà, cháu ngoi Bạch mi ưng ơng, đồ tôn của Trương Tam Phong, nghĩa tử của Kim mao vương. điều quan trong bậc nhất Trương K đưc cả hai phe chính mặc nhiên xem như minh chủ võ m. Một sự tổng hợp quá đỗi lý ng, quá đỗi tham lam, do đó quá đỗi cưng điệu, chỉ xuất hiện một lần trong mọi tác phm hiệp. Cho nên Trương K chỉ còn cái bóng để Kim Dung thử triển khai những ý đồ của mình. Nói chung đó hình ảnh của một vua Thuấn chốn võ lâm vừa sành y đạo của K Bá, vừa thấu triệt Cu dương thn công lẫn Càn khôn đại na di!

Nhưng hình ảnh tưng đó đem lại thành công như mong đợi hay không? Mi mưu toan thống nhất giang h bằng thủ đoạn đạo như nh Thiền, Nhạc Bất Quần hoặc Nhm Ngã Hành đều đưa đến kết cục bi thảm cho kẻ thủ ác lẫn nn nhân. Tả Lãnh Thiền bỏ thây giữa đám loạn kiếm trong thạch động. Nhậm Ngã Hành bỏ mạng Hấp Tinh đại pháp, môn công bá đạo mà ông ta dùng làm phương tiện để xưng giang hồ. Nhạc Bất Quần trở thành một quái tưng sinh như Đông Phương Bất Bại. Nhưng nếu từ bỏ con đưng đạo để thống nhất giang hồ bằng con đưng ơng đạo như Trương K cũng không thể thành công. Đó chỉ giấc mơ ngàn đời ca bao thế hệ phương Đông. Bởi lẽ chắc Nghiêu Thuấn đã thật, cái hội thời thái bình ca thưng bỏ ngõ (Nguyễn Công Trứ) cũng chỉ một vùng đất hứa muôn thuở cho con ngưi. Mạnh Tử suốt đi rong ruỗi để thuyết phục các v vua đương thời tr c theo ơng đạo, nên đành phải chp nhận tht bại. Tần Thủy Hòang biết dùng tưng pháp gia đạo của Hàn Phi T nên đã thành công. Đó là lịch sử.

Con ngưi đôn hậu Trương K đó hoàn toàn không th đoạn tham vọng chính trị nên dễ dàng sa bẫy Chu Nguyên Chương. Tên gian hùng này bàn việc giết Hàn Lâm Nhi với bọn Từ Đt Thưng Ngộ Xuân, nhưng lại âm thầm bố trí bối cảnh để Trương K nghe lầm là hai v đi ca kết nghĩa của mình đang mưu toan cùng Chu Nguyên Chương ám hại mình để mưu cầu công danh phú quý. Chỉ ngần đó cũng đủ để con ngưi Trương K trọng nghĩa quý tình ngán ngẫm cuộc tranh đồ ơng”, để âm thm mang Triệu Mẫn ra đi, nhưng sân khấu chính trị lại cho tên gian hùng Chu Nguyên Chương dựng nên triu Minh. Mt phần dòng chảy của thế giới giang h đã hòa nhập vào dòng chảy của lịch sử tan biến trong đó. Phần khác vẫn cứ âm thầm trôi theo chu k muôn thuở. Trong dòng chảy đó, sẽ tiếp tục nhng Trương K ngày ngày kẻ lông mày cho hiền thê để giấc mơ thống nhất giang h ca Kim Dung chìm trong ánh mắt hồ thu của giai nhân, sẽ tiếp tc những Vi Tiểu Bảo lưu manh nhưng nghĩa hip, cũng như sẽ tiếp tục những lãng tử Lệnh H Xung đáng yêu bên cnh những Nghi Lâm vướng lụy. sẽ còn mãi những mưu toan dùng thủ đoạn cùng bạo lực để thống tr lâm đan xen với những hoài bão thống nhất giang hồ bằng con đưng vương đạo.

Cái nào s thắng? Câu hỏi sẽ được b lửng. Nhưng lịch sử giang h vẫn tiếp tc dòng chy trong tác phẩm Kim Dung, dù Kim Dung đã ngừng bút từ lâu.


LAI RAI CHÉN RƯỢU GIANG HỒ-HUỲNH NGỌC CHIẾN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét